Quoc Huy VNCH
Quốc Huy Việt Nam Cộng Hòa



MỤC LỤC:

-------pb -------

 

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

Các Bài Nên Đọc

• Kính mời ghi danh vào Hội Ðồng Cố Vấn.

• Làm hay không làm chính trị? Lê Trọng Quát.

• Kháng thư gửi Tập Cận Bình,LS Lê Trọng Quát.

• Hãy trả lại sự thật cho người lính VNCH!

• Tiểu sử Luật Sư LÊ TRỌNG QUÁT.

• THÔNG ĐIỆP gửi Quân Đội và Công An Nhân Dân.

• Gs LÊ NGUYỄN CÔNG TÂM: THỈNH NGUYỆN THƯ ĐẾN TT DONALD TRUMP.

• LS LÊ TRỌNG QUÁT: VAI TRÒ CỦA CPPĐ VNCH.

• PHỎNG VẤN LIVE VỚI LS LÊ TRỌNG QUÁT NGÀY 22/11/2017.

• Thư gửi Tổng Thống D. Trump, Thủ Tướng CPPĐ VNCH.

• Tại sao CPPDVNCH ra đời quá trễ ? Trần Long.

• Sắc lệnh của Tổng-Thống VNCH.

• Sắc Lệnh Bổ Nhiệm 2-7-2018

• Sắc Lệnh Bổ Nhiệm 16-9-2019

• Thảm Sát Mậu Thân: Tội Ác Việt Cộng.

• Thông Tư ngày 17-8-2018. Thủ tướng LTQ.

• CHÍNH PHỦ CPPĐ VNCH ĐÃ LÀM GÌ CHO DÂN TỘC.

• AI ĐÃ XÉ HIỆP ĐỊNH GENEVE 1954.

• THẾ GIỚI BIẾN LOẠN, CƠ HỘI CHO VIỆT NAM.

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

VietNamCongHoa

 

Chào mừng Quý vị đến với trang web
Việt Nam Cộng Hòa Pháp Ðịnh !

Tin Trong Nước

--------o0o--------

“Sống chung" với mại dâm: Công nghệ sex Đồ Sơn

Sống chung" với mại dâm: Công nghệ sex Đồ Sơn
Thứ Sáu, 05/04/2013 22:22
Đồ Sơn - Hải Phòng không chỉ nổi tiếng, hấp dẫn với khách du lịch trong nước mà còn được nhiều người nước ngoài truyền tai nhau. Nơi đây được giới ăn chơi xưng tụng là “thiên đường sung sướng”

  • Éo le cảnh cô gái bán dâm lấy tiền chạy thận

Bắt đầu đoạn đường vào khu 1 đến khu 3 Đồ Sơn, cánh xe ôm và nhân viên nhà nghỉ nhiệt tình mời chào “thư giãn” một cách công khai như mời mua rau ngoài chợ. Tấp nập, sầm uất nhất là 2 khu “đèn đỏ” tại TĐ 29… (khu 1) và Bộ X… (khu 2) với hệ thống gần 100 khách sạn, nhà nghỉ, đạt tiêu chuẩn 2-3 sao.

http://nld.vcmedia.vn/QhfbOtS7KgQHYS4dwev3Py0ca3eVS/Image/2013/04/05/89phodendo_a13ae.jpg
Một góc phố “đèn đỏ” ở Đồ Sơn
Phố “đèn đỏ” công khai

Được một hãng taxi giúp đỡ, chúng tôi vào vai tài xế taxi để chở 4 khách đến “thiên đường sung sướng”. Chọn nhà nghỉ AG, khu 2 Bộ X…, xe vừa dừng bánh, lập tức nhân viên nhà nghỉ sốt sắng chạy đến mở cửa xe rước các “thượng đế” lên tầng 2. Thoáng chốc, từng tốp 3-4 cô gái trẻ được xe ôm đưa đến để các “thượng đế” lựa chọn.

Khi khách đã yên vị trong phòng riêng, một nam nhân viên chạy xuống dúi vào tay tôi 120.000 đồng và nói: “Chắc ông anh mới chạy xe? Đây là tiền hoa hồng. Tài xế taxi nào mà chả vậy, cứ đưa được khách đến nhà nghỉ thư giãn là đếm đầu người ăn tiền, 1 khách là 30.000 đồng. Đây là quy định ở tất cả nhà nghỉ”. Trong khi chờ cứ điều gì. 

Phải mất khá nhiều thời gian chúng tôi mới tiếp cận, tạo được sự tin tưởng của chủ nhà nghỉ, nhà chứa. Theo H. “đĩ” (40 tuổi, người địa phương, từng có kinh nghiệm trên 20 năm trong nghề chăn dắt gái), nguồn “hàng” chủ yếu từ các tỉnh Tây Bắc, Thanh Hóa, Thái Bình, Nam Định, Phú Thọ và cũng có cả miền Nam. H. “đĩ” trần tình: “Không có chuyện lừa, bắt bọn nó (gái mại dâm - PV) đâu, tự nguyện hết cả đấy.

Hầu hết là dân nghèo, muốn có thu nhập cao, kiếm tiền nuôi gia đình”. H. nhẩm tính: một ngày “nhân viên” đi từ 10-20 “cái” (tức mỗi lần “tàu nhanh”), khách làng chơi phải trả 250.000 đồng/lần, chủ nhà nghỉ được hưởng 150.000 đồng, còn lại chủ nhà chứa và gái 50-50, ăn uống, sinh hoạt, quần áo đã được chủ chứa lo. Cùng với khoản tiền boa của khách và thu nhập như vậy nếu dành dụm, một cô mỗi tháng cũng có thể dành dụm được số tiền kha khá.

Trước khi nhập “cuộc chơi”, “lính mới” được “đàn chị” chỉ bảo những “tuyệt chiêu” và phải học lý thuyết qua sách vở và đĩa hình. Các chủ chứa cũng khuyến cáo gái mới vào nghề phải bắt khách mặc “áo mưa”. Thông thường, 3-4 nhà chứa thuê một bác sĩ khám bệnh cho các cô gái mỗi tuần/lần. Nếu cô nào bị phát hiện mang bệnh xã hội sẽ phải nghỉ để chữa trị đến khi khỏi bệnh mới được đi làm; nếu bệnh khó chữa, lập tức “trả về địa phương”. Đặc biệt, cô nào bị phát hiện sử dụng ma túy thì phải nhanh chóng “thu dọn hành lý” rời Đồ Sơn tức khắc.

Ngay từ đầu, gái mới vào nghề phải tuân thủ quy tắc không vòi vĩnh xin tiền boa, không động đến tài sản của khách. Các chủ nhà chứa xác định, nhân viên là “gà đẻ trứng vàng” nên không bao giờ vắt kiệt sức lao động của họ. Ngược lại, các cô gái được chăm sóc và phải tuân thủ khá nghiêm ngặt về lịch trình ăn, ngủ và “làm việc”.

Liên minh “buôn son, bán phấn”

Một trong những đối tác của H. “đĩ” là T. “cáy”, một chủ nhà chứa có “máu mặt” tại khu 1, khẳng định “hiệp hội” (các chủ nhà nghỉ, nhà chứa) có những nguyên tắc “luật bất thành văn” mà đã tham gia cuộc chơi thì phải chấp nhận. Ở đây, không có chuyện tranh giành gái hoặc dùng tiền mua gái theo kiểu cá lớn nuốt cá bé. “Gái đã về làm cho nhà anh thì mãi mãi là của nhà anh, muốn đi nhà khác cũng không nhận, sống làm người mà chết làm ma nhà đấy” - T. giải thích.

Hằng tháng, hằng quý, “hiệp hội” có những “thông báo” về tình hình giá cả, lưu lượng khách, tình hình an ninh trật tự... Khi “hiệp hội” đã quyết định lên hoặc xuống giá thì tất cả phải tuân theo. Chỉ cần 1 chủ nhà nghỉ nào tự ý hạ giá sẽ phải chịu thiệt thòi, các chủ chứa khác không điều gái cho nữa. Theo T. “cáy”, gần 200 nhân viên được 30-40 chủ nhà chứa điều hành luân chuyển, nhuần nhuyễn như một cỗ máy khiến các nhà nghỉ không khi nào “cháy” nhân viên.

Một trong những nhân tố góp phần quảng bá “thương hiệu” Đồ Sơn là cánh xe ôm địa phương. Theo Nguyễn Văn B., 36 tuổi, làm nghề xe ôm, tại đây có gần 200 xe ôm chuyển người, chuyển khách đến các bãi đáp. Chỉ cần bước chân vào khu 1, nếu khách có nhu cầu, bất kỳ xe ôm nào cũng có thể đọc vanh vách tên những em “ngon lành nhất” bởi họ ngày nào cũng chở gái di chuyển như con thoi từ nhà nọ sang nhà kia hoặc từ “căn cứ” tới “bãi đáp”.

Những con số ‘‘biết nói”
Bà Phạm Thị Hải Chuyền, Bộ trưởng Bộ LĐ-TB-XH, cho biết hiện cả nước có 115.636 cơ sở kinh doanh dịch vụ có điều kiện với trên 68.000 nữ nhân viên phục vụ, trong đó có 9.700 nữ nhân viên nghi hoạt động mại dâm.
Riêng trên địa bàn TPHCM hiện có trên 30.000 cơ sở kinh doanh dịch vụ dễ phát sinh tệ nạn xã hội (chưa kể số kinh doanh không phép), bao gồm 25 vũ trường, 750 điểm karaoke, 943 nhà hàng, 19.705 khách sạn, phòng trọ, 134 cơ sở xông hơi xoa bóp, 805 tiệm hớt tóc thanh nữ, 7.638 quán cà phê có tiếp viên nữ. Tại Hà Nội, theo thống kê của các cơ quan chức năng, hiện có 2.500 gái mại dâm có hồ sơ quản lý. Toàn TP có khoảng 1.500 cơ sở kinh doanh dịch vụ nhạy cảm.
V.Duẩn - K.Miên

Bài và ảnh: MAI PHƯƠNG



"Sống chung" với mại dâm: Tủi phận “bướm đêm”
Thứ Năm, 04/04/2013 22:46
Những câu chuyện dưới đây là quá trình chúng tôi cùng các nhân viên xã hội tiếp cận, tìm hiểu, lắng nghe cuộc sống của những người trong cuộc. Mỗi câu chuyện là một nỗi niềm đắng cay, chua xót...

  • Éo le cảnh cô gái bán dâm lấy tiền chạy thận
  • Mại dâm: Càng cấm, càng nở rộ

Tiếp xúc với N.T.G, ít ai nghĩ rằng cô gái có khuôn mặt xinh đẹp được tô vẽ bởi hàng lớp phấn trang điểm chỉ vừa bước vào tuổi 17. Em sinh năm 1996.

Sa chân

Gia đình nghèo, cha mẹ đi làm từ sáng đến tối, G. một mình quán xuyến việc nhà và chăm sóc 2 em. Một lần, G. bị một người hàng xóm xâm hại. Đau đớn, tủi hổ nhưng sợ cha mẹ lo lắng, G. giấu trong lòng, chỉ dám tâm sự với người chị hàng xóm mà G. khá tin cậy để xin lời khuyên. Từ lời rủ rê, tỉ tê của người này, G. xin phép cha mẹ lên TPHCM phụ giúp quán ăn.

Ngờ đâu, con đường giải thoát nỗi ám ảnh bị xâm hại lại dẫn G. đến một số phận khác... “Lúc đầu cũng sợ, sau thấy bình thường” -  ánh nhìn xa xăm, G. buông thõng một câu hờ hững.

Cũng sinh năm 1996, do không chịu nổi sự đối xử cay nghiệt của mẹ kế, H.T.M (quê Cà Mau) bỏ nhà lên TPHCM phụ giúp việc nhà. Trong lần đi chơi cùng bạn bè, M. bị một nhóm “tú ông” dụ dỗ, lừa gạt.

Sau mấy tháng đi khách, M. mang thai, bị “ông chủ” đuổi đi. Không nơi nương tựa, M. lang thang khắp nơi rồi tìm đến một trung tâm từ thiện nương nhờ. Sinh con xong, M. gửi trung tâm cô nhi rồi quay lại với công việc cũ, lang bạt từ công viên này đến công viên khác.

89chan1ss_eda8a.jpg
Gái bán dâm hằng đêm thường tụ tập trên cầu Thị Nghè, quận Bình Thạnh - TPHCM để chào mời khách. Ảnh: QUỐC THẮNG

Trao đổi với chúng tôi, các nhân viên xã hội cho biết chỉ một số ít cô gái sa chân vào cuộc đời “bướm đêm” vì bị dụ dỗ, lừa gạt. Phần đông do điều kiện kinh tế đưa đẩy, trong đó có không ít sinh viên muốn có tiền trang trải học phí đã nhắm mắt đưa chân. Điển hình là trường hợp của N.T.M.Q (SN 1993, sinh viên năm 2 của một trường ĐH ở quận Thủ Đức - TPHCM). Gia đình khó khăn, Q. vẫn cố gắng học và vào được ĐH.

Thương cha mẹ còn phải nuôi 3 em ăn học, thời gian rảnh, Q. miệt mài với công việc gia sư để có tiền trang trải cuộc sống và phụ giúp cha mẹ. Thế nhưng, sau một trận bão lớn, gia đình Q. rơi vào cảnh túng quẫn. Bí bách, Q. tìm đến một người hành nghề mại dâm trong xóm trọ nhờ giới thiệu đi làm tiếp viên. Tuy nhiên, Q. chỉ dừng lại ở việc tiếp khách, múa thoát y.

Mỗi khi khách đề nghị mua dâm, Q. khéo léo từ chối và giới thiệu lại cho những chị em khác. Chín tháng làm tiếp viên, Q. đổi đến 5 nhà hàng vì sợ gặp người quen, sợ ở lâu một nhà hàng sẽ bị ép bán dâm.

Bị ăn chặn đủ đường


Sau nhiều ngày tiếp cận với tiếp viên một số nhà hàng, chúng tôi được chị em trải lòng tâm sự. Để được vào danh sách tiếp viên kiêm “đi khách” dài dằng dặc của các cơ sở kinh doanh ngành nghề nhạy cảm, mỗi người phải đóng “phí” từ 15.000 đến 20.000 đồng/ngày cho chủ cơ sở,  dù hôm đó nhiều, ít hay không có khách.


Một tiếp viên tên N.T.H cho biết: “Một ngày của chúng tôi bắt đầu lúc 14 giờ đến khi không còn khách. Nhiều nhà hàng quy định trong giờ làm việc, tiếp viên không được phép ra ngoài, trừ khi khách liên hệ với cơ sở và phải được nam nhân viên nhà hàng chở đi”.

Làm việc liên tục như thế nhưng ngoài số tiền “hụi ngày”, các tiếp viên còn bị các cơ sở bóc lột bằng nhiều hình thức. Để qua mắt các đoàn kiểm tra đột xuất, các chủ cơ sở đưa ra quy định tiếp viên không được cất giữ bao cao su trong người, nếu phát hiện sẽ bị tịch thu hoặc đóng phạt. Tuy nhiên, chủ cơ sở lại luôn trữ một số lượng lớn bao cao su, khi tiếp viên có nhu cầu sử dụng sẽ mua lại với giá 50.000 đồng/bao.

“Mỗi lần đi khách được từ 300.000 - 500.000 đồng, tiếp viên phải đóng cho chủ nhà hàng từ 50% đến 70%. Trừ đi tiền phòng, tiền bao cao su, tụi tôi có còn bao nhiêu tiền đâu…” - H. thở dài chua xót. Trong cảnh sinh tồn mệt mỏi ấy, có những chị em chấp nhận trở thành người tình “miễn phí” cho các nhân viên nam tại nhà hàng để được ưu tiên, đặc cách hơn.

Xơ xác những cánh hoa

Bị bóc lột, ăn chặn cũng chỉ là phần nhỏ trong mảng tối của những phụ nữ mang phận “bướm đêm”. Đau đớn, ám ảnh nhất chính là nỗi đau bị chà đạp thân xác.


Chia sẻ cùng chúng tôi, chị T. (nhân viên xã hội) cho biết: “Có lần, trong khi chúng tôi đang tuyên truyền về các bệnh lây lan qua đường tình dục, một chị tiếp viên chỉ vào bức tranh vẽ căn bệnh sùi mào gà với vẻ tức giận: “Đây, bệnh này đây, hôm bữa có ông khách bị còn hơn vậy nữa mà bắt tôi làm đủ thứ... Từ chối thì bị chửi mắng, mất khách…”.

Một lần khác, chúng tôi chứng kiến một nữ tiếp viên khi được khách hàng chỉ định đã hốt hoảng từ chối: “Hôm nay, em kẹt “đèn đỏ”. Chủ cơ sở lạnh lùng: “Vẫn phải tiếp khách”. Lúc này, nữ tiếp viên mới lắp bắp: “Em sợ ông khách đó lắm. Em tiếp mấy lần rồi, lần nào ổng cũng hành hạ em bằng mấy trò quái dị, phải nghỉ một tuần. Em năn nỉ chị cho em hoãn lần này thôi...”. Nhận được cái lắc đầu cương quyết của chủ, chị đành thiểu não bước đi…

Đưa người thân theo “nghề”
Ly dị chồng, P.T.C (SN 1984, quê Kiên Giang) gửi con cho cha mẹ, lên TPHCM  làm tiếp viên tại một nhà hàng. Thấy thu nhập tương đối, C. về nhà, rủ 2 em gái theo “nghề”. Hiện cả 3 chị em làm tiếp viên trong cùng một nhà hàng. Để che giấu cha mẹ, hằng năm, cả ba thay phiên nhau về thăm, nói dối đang phụ giúp quán ăn.
Một trường hợp hy hữu khác, chị L.T.H.T (SN 1967) sau một thời gian ly dị chồng, một mình vất vả nuôi con, được người quen chỉ bước đã đến khu vực Công viên 23-9 đi khách. Cách đây 2 năm, con gái của chị T. (SN 1986) chia tay chồng, dẫn đứa con 3 tuổi về nương nhờ rồi trở thành “đồng nghiệp” của mẹ.

Kỳ tới: Công nghệ sex Đồ Sơn
KHA MIÊN


"Sống chung" với mại dâm: Biện pháp hành chính: Bất lực
Thứ Bảy, 06/04/2013 22:03
Việc quản lý hoạt động mại dâm cùng các đối tượng liên quan hiện đang gặp nhiều khó khăn, bế tắc, gây bức xúc trong dư luận. Vì vậy, cần mạnh dạn nhìn thẳng vào sự thật để có biện pháp quản lý hiệu quả

  • Éo le cảnh cô gái bán dâm lấy tiền chạy thận

Thượng tướng Lê Thế Tiệm, Tổ phó Tổ Chuyên gia tư vấn cho chủ tịch Ủy ban Quốc gia phòng chống AIDS và Phòng chống tệ nạn ma túy, mại dâm, nhận xét con số thống kê 30.000 gái mại dâm đang hoạt động trên cả nước chỉ là con số mà ngành công an có hồ sơ quản lý, số lượng “ẩn” không thống kê được là rất lớn.

Quản không được, phải… “xé rào”.

Tổ Chuyên gia tư vấn đã thẳng thắn thừa nhận: Trên thực tế nhiều năm qua, các biện pháp hành chính đã bất lực, không ngăn chặn và quản lý được tệ nạn mại dâm. Tại một số địa phương, một mặt tăng cường công tác phòng chống tệ nạn mại dâm trên địa bàn nhưng lại “chủ động” buông lỏng quản lý tệ nạn này ở một vài điểm để thu hút khách du lịch, đồng thời chú trọng các biện pháp giảm thiểu lây nhiễm HIV (như Quất Lâm - Nam Định; Đồ Sơn - Hải Phòng; khu vực quanh Tòa Thánh - Tây Ninh), như là hiện tượng “xé rào”.
http://nld.vcmedia.vn/ldRiJZu45SPtwvaiFMeTUt4yJXTMrt/Image/2013/04/06/89chan_f21c9.jpg
Một quán karaoke kinh doanh dịch vụ mại dâm ở Nha Trang (Khánh Hòa) bị công an triệt phá. Ảnh: KỲ NAM

 
Còn theo ông Lê Văn Quý, Phó Chi cục trưởng Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội TPHCM, kể từ khi Luật Xử lý vi phạm hành chính được thực hiện, tình trạng mại dâm ngày càng có xu hướng công khai và gia tăng. Điều này khiến công tác đấu tranh phòng chống tệ nạn mại dâm gặp nhiều khó khăn, thách thức.

Ông Quý phân tích: Khi bắt một đối tượng mại dâm, cơ quan công an sẽ lập biên bản xử phạt hành chính, đồng thời có thông báo gửi về nơi cư trú của người bán dâm để địa phương làm công tác giáo dục. Tuy nhiên, địa chỉ người bán dâm cung cấp thường là nơi tạm trú, hơn nữa họ thường xuyên thay đổi chỗ ở và địa bàn hoạt động nên việc tập trung giáo dục, quản lý không dễ thực hiện.

Bên cạnh đó, việc xử phạt đối với người mua, bán dâm hiện vẫn theo Nghị định 178/2004 của Chính phủ (người có hành vi bán dâm bị phạt cảnh cáo hoặc phạt tiền từ 100.000 đồng đến 1 triệu đồng). Mức phạt này chưa đủ sức răn đe. Đã vậy, nếu đối tượng vi phạm không chịu đóng tiền phạt, pháp luật cũng chưa có quy định biện pháp chế tài cụ thể. Trong khi đó, sau 24 giờ tạm giữ, cơ quan công an buộc phải thả người. Lúc này, biện pháp duy nhất chỉ có thể làm là phạt cảnh cáo.
“Trước mắt, công tác quản lý vẫn chủ yếu tập trung vào việc giáo dục, tuyên truyền, vận động để chuyển đổi hành vi của chị em. Đồng thời, thực hiện các biện pháp can thiệp tạm thời như phát bao cao su để hạn chế tình trạng lây truyền HIV cũng như các bệnh tình dục khác” - ông Quý nói.

Cũng theo ông Quý, ngoài công tác tuyên truyền, giáo dục, từ tháng 7-2012, Sở LĐ-TB-XH TPHCM liên tịch cùng Hội LHPN và Ủy ban Phòng chống AIDS TP thí điểm mô hình hỗ trợ hòa nhập cộng đồng cho các chị có nhu cầu hoàn lương. Tham gia mô hình này, chị em được tư vấn về pháp lý, tập huấn kỹ năng sống, khám chữa bệnh miễn phí, học những nghề cơ bản và được hỗ trợ tìm việc làm… Tuy nhiên, mô hình này cũng đang gặp nhiều khó khăn về kinh phí.

Cần nhìn thẳng vào sự thật

Xuất phát từ  những khó khăn, vướng mắc trong phòng chống tệ nạn mại dâm, UBND TPHCM đã kiến nghị đề xuất Trung ương cho phép TP thực hiện thí điểm quy hoạch vùng hoạt động kinh doanh đối với các cơ sở kinh doanh dịch vụ dễ phát sinh tệ nạn xã hội tại khu vực nhất định để tăng cường quản lý một cách chặt chẽ đối với người bán dâm, kết hợp đồng bộ các giải pháp hỗ trợ các dịch vụ y tế, chăm sóc sức khỏe, phòng ngừa giảm tác hại… nhằm góp phần ngăn chặn tệ nạn mại dâm hoạt động tràn lan ngoài cộng đồng. Dự án sẽ đề xuất Nhà nước xem xét một số chế độ, chính sách, quy định đối với các cơ sở kinh doanh trong vùng quy hoạch.

Tuy nhiên, ông Lê Văn Quý  nhấn mạnh: Vùng quy hoạch này không phải là khu “đèn đỏ” tại TPHCM. Xã hội Việt Nam vẫn không chấp nhận mại dâm là một nghề, việc quy hoạch vùng chỉ nhằm mục đích tăng cường, tập trung công tác quản lý.                                       
                     
Tương tự, Khánh Hòa đã đề xuất Trung ương cho phép tỉnh này được quy hoạch thành một khu vực riêng biệt, cách xa khu dân cư để kinh doanh các dịch vụ mang tính “nhạy cảm” nhằm quản lý chặt chẽ và có hiệu quả hơn các hoạt động dễ phát sinh mại dâm tại cộng đồng.

Thượng tướng Lê Thế Tiệm đánh giá đề xuất của TPHCM và Khánh Hòa là rất mạnh dạn và coi đây là giải pháp để tháo gỡ những bế tắc về công tác quản lý mại dâm hiện nay. “Tôi đề nghị Ủy ban Quốc gia Phòng chống AIDS và Phòng chống tệ nạn ma túy mại dâm cho phép UBND TPHCM và Khánh Hòa có thể làm điểm mô hình này nhằm tránh để mại dâm phát triển tràn lan tại cộng đồng, dịch bệnh ngấm ngầm lan truyền… Chúng ta cần nhìn thẳng vào sự thật để làm” - ông Tiệm nói.

Người “trong cuộc” lên tiếng
Chị Kh., trưởng nhóm tự  lực “Nơi bình yên”» (quận Hai Bà Trưng - TP Hà Nội), cho biết trong số những người hiện đang hành nghề mại dâm ở Hà Nội, người nhiều tuổi nhất là 65, ít tuổi nhất là 15. Con đường bỏ nghề để hoàn lương thực sự rất chông chênh do có những rào cản khó vượt qua, như: thiếu tự tin khi hòa nhập cộng đồng; sự kỳ thị của người thân, xã hội; lười lao động, muốn có thu nhập cao… “Chỉ có khoảng 5% có thể từ bỏ được nghề. Thậm chí, có những người đã bỏ nghề 5 năm nhưng khi thiếu tiền, lại “tặc lưỡi” đi khách” - chị Kh. nói.
Hầu hết những người ở nhóm “Nơi bình yên” và những chị  em đang hành nghề mại dâm mà chúng tôi gặp đều ủng hộ mô hình thí điểm của TPHCM và Khánh Hòa vì được chăm sóc sức khỏe định kỳ, không bị bảo kê chăn dắt, không bị đánh đập… Tuy nhiên, “khi xây dựng mô hình thí điểm, cũng cần có  sự tham gia của những nhóm tự lực để góp ý kiến và đưa ra những đề xuất tốt hơn cho cơ quan chức năng trong mô hình hoạt động” - chị Kh. đề xuất.
V.Duẩn

VĂN DUẨN - KHA MIÊN

----------o0o-----------